29.9.25

Cỗ máy siêu phàm

CỖ MÁY SIÊU PHÀM

Tương lai với trí tuệ nhân tạo

Tác giả: Simon Book, Angela Gruber, Marc Hasse, Max Hoppenstedt, Martin Schlak – SPIEGEL Số 37/2025.
Biên dịch: Tôn Thất Thông.

Giới thiệu: Nhiều đại gia công nghệ như Google, Meta…, đang đánh trống thổi kèn, quảng cáo rằng “siêu trí tuệ nhân tạo” hiện đang ở trong tầm tay. Có thực như thế không, hay chỉ là tự quảng cáo để nâng quyền lực thị trường? Mô hình ”ma thuật” họ dùng là “mạng lưới nơ-ron nhân tạo”. Trong lúc đó, chuyên gia về khoa học thần kinh, giáo sư Jie Mei của đại học Linz, Áo thì mỉa mai: “chúng là một sự đơn giản hóa thô thiển so với bản gốc”. Bài biên khảo sau đây hé mở nhiều điều lý thú.

***

Các tập đoàn công nghệ muốn tạo ra một trí tuệ nhân tạo cấp cao hơn. Nó được kỳ vọng sẽ giải quyết các vấn đề lớn của nhân loại và trở thành một trợ lý toàn năng cho mỗi chúng ta. Trong khi đó, các nhà phê bình lo ngại rằng một AI như vậy có thể trở nên không thể kiểm soát được.

A person standing on top of a finger

AI-generated content may be incorrect.

Trên xa lộ 80 ở Richland Parish, một quận thưa dân thuộc bang Louisiana của Mỹ, lực lượng bảo vệ luôn túc trực. Một khi du khách vừa dừng xe ven đường chừng năm phút, một người đàn ông trên chiếc xe bán tải lập tức xuất hiện. Anh ta hạ kính cửa xe, vươn cánh tay vạm vỡ ra ngoài. “Cấm đi vào và chụp ảnh,” anh ta hét lên. “Đây là đất tư nhân.” Cả con đường cũng vậy sao? Không, con đường là đường công cộng. “Nhưng anh không được phép dừng lại ở bất cứ đâu. Chẳng có gì để xem cả.”

Chẳng có gì để xem ư? Ở Richland Parish này, một công trường xây dựng đang mọc lên, một điều chưa từng có trong khu vực. Nơi mà gần đây còn là 9 cây số vuông đất nông nghiệp, giờ đây cần cẩu đang quay, băng chuyền lăn, máy xúc, xe ủi, và máy san đất đang hoạt động. Những cuộn cáp quang màu cam đang chờ được trải ra, những dây cáp điện đang được lắp vào hàng chục cột điện. Và hàng rào thì dài hàng cây số, chủ yếu bằng thép không rỉ, đan lưới dày và cao hơn hai mét.

Với hơn 10 tỷ đô la, Meta, công ty mẹ của Facebook, bắt đầu xây dựng trung tâm dữ liệu lớn nhất thế giới của mình ở đây trong vài tháng qua. Hơn 5.000 công nhân được dự kiến sẽ làm việc tại trung tâm này. Người sáng lập Meta, Mark Zuckerberg, đã công bố rằng ở giai đoạn cuối cùng, khu phức hợp này sẽ chiếm một diện tích tương đương khoảng 1/6 Manhattan.

Theo các tập đoàn công nghệ, trung tâm này và nhiều trung tâm dữ liệu tương tự khác trong tương lai sẽ có ảnh hưởng mạnh mẽ hơn cả các cuộc cách mạng vĩ đại trong quá khứ, như kỹ thuật in, động cơ hơi nước hay Internet. Điều diễn ra bên trong chúng có thể trở thành phát minh vĩ đại nhất của nhân loại. Và có lẽ, một số chuyên gia lo sợ, cũng là phát minh cuối cùng.

Mục tiêu là một siêu trí tuệ nhân tạo, một dạng máy móc siêu phàm thay cho trí tuệ con người. Một cỗ máy sáng tạo có thể đưa ra giải pháp cho mọi vấn đề của nhân loại, từ tắc nghẽn giao thông và biến đổi khí hậu, đến các bệnh nan y và bất bình đẳng trong tiếp cận giáo dục. Một siêu AI cũng có khả năng thay đổi đáng kể cuộc sống hàng ngày của nhiều người. Cụ thể sẽ thay đổi như thế nào thì vẫn chưa rõ ràng. Nói cho cùng, nó vẫn chưa tồn tại.

Ngày nay, trí tuệ nhân tạo (AI) đã vượt trội hơn con người trong một số tác vụ tư duy. Nó chơi cờ vua giỏi hơn, tóm tắt các văn bản dài hàng trăm trang trong vài giây, hoặc nhận diện bệnh tật ở các mô thận hoặc tuyến tiền liệt của con người chính xác hơn cả bác sĩ. Tuy nhiên, những chương trình này chủ yếu chuyên biệt cho các tác vụ của chúng. Ngược lại, một siêu trí tuệ được cho là sẽ đánh bại não bộ con người trên gần như mọi phương diện cùng một lúc.

Triết gia Nick Bostrom đã phổ biến khái niệm này thông qua cuốn sách cùng tên của ông vào năm 2014. Ông viết rằng một siêu trí tuệ không chỉ có thể làm việc nhanh hơn gấp nhiều lần so với trí tuệ con người mà còn vượt qua trí tuệ con người về mặt chất lượng, “giống như cách chúng ta vượt trội hơn trí tuệ của voi, cá heo hoặc tinh tinh.” Siêu máy móc này được cho là sẽ ra đời từ tầm vóc khổng lồ của các trung tâm dữ liệu như trung tâm ở Richland Parish.

Meta muốn đóng vai trò tiên phong trong việc phát triển siêu AI, cũng như Google DeepMind và OpenAI, nhà phát triển của robot ngôn ngữ nổi tiếng ChatGPT, và công ty Trung Quốc DeepSeek, đã gây bất ngờ cho các đối thủ Mỹ vào đầu năm nay với một mô hình AI đặc biệt hiệu quả. Đây là những công ty có nguồn lực khổng lồ, không giống các công ty ở châu Âu, họ thường có thể dễ dàng đầu tư hàng chục tỷ đô la mỗi năm vào một ý tưởng mà không ai có thể nói liệu nó có bao giờ thành hiện thực hay không. Nhưng nếu nó vượt ngoài tầm kiểm soát, nó có thể trở nên nguy hiểm hơn bất kỳ công nghệ nào trước đó: bởi vì nó có thể xâm nhập vào các hệ thống máy tính, phát triển vũ khí mới và chống lại chính những người tạo ra nó. Không phải vì con người lập trình cho nó như vậy, mà bởi vì bản thân nó tự cho đó là một quyết định đúng đắn.

Trong những tuần gần đây, cuộc đua đã đạt một tốc độ mới. Các công ty dường như đang chuẩn bị cho một vòng đấu quyết định. Sam Altman, Giám đốc điều hành của OpenAI, đã công bố một AI vào năm tới sẽ tự động “thu thập những hiểu biết mới” về thế giới. Altman tuyên bố trên blog của mình rằng nhân loại hiện “đã rất gần” với một siêu trí tuệ kỹ thuật số. Zuckerberg cũng sớm theo sau. Trên Instagram, ông nói rằng công ty của ông sẽ sớm trang bị cho mọi người một “siêu trí tuệ cá nhân” để giúp họ “trở thành người mà họ muốn trở thành.” Siêu AI “hiện đã ở trong tầm tay.”

“Rất gần”? “Trong tầm tay”? Đây có phải là sự phóng đại quá mức của một vài người đam mê cuồng nhiệt từ Thung lũng Silicon? Hay nhân loại đang đứng trước một cuộc cách mạng chưa từng có kể từ cuộc cách mạng công nghiệp cách đây hơn 150 năm? Điều gì đang chờ đợi chúng ta?

ẢO TƯỞNG VÀ HƯ CẤU TẬN THẾ

Las Vegas, giữa tháng Tám. Bên ngoài, mặt trời đã nung nóng sa mạc lên hơn 35 độ C chỉ mới sau tám giờ sáng. Bên trong, tại trung tâm hội nghị của MGM Grand, Geoffrey Hinton, 77 tuổi, đang cố gắng làm dịu bớt sự phấn khích của khán giả. Năm ngoái, ông, với tư cách là cha đẻ của “mạng nơ-ron nhân tạo”, đã được trao giải Nobel Vật lý. Giờ đây, hàng ngàn chuyên gia tại hội nghị AI 4 đang lắng nghe ông chỉ trích một công nghệ mà chính ông đã góp phần tạo ra.

Với công trình nghiên cứu khoa học của mình tại Đại học Toronto, Hinton đã đóng góp đáng kể vào sự đột phá của ChatGPT và các robot ngôn ngữ khác, sau đó dành nhiều năm thúc đẩy nghiên cứu AI tại Google. Cho đến hai năm trước, ông bất ngờ bỏ việc. Một phần là do tuổi tác. Nhưng trên thực tế, như ông giải thích sau hậu trường, là vì, đến khi ChatGPT thành công, ông mới nhận ra công nghệ này đã mê hoặc con người đến mức nào. Và tác phẩm của ông có thể phát triển thành một “quái vật” ra sao.

Kể từ đó, ông đã đi khắp thế giới để cảnh báo về một AI có thể trở thành “mối đe dọa hiện hữu” đối với nhân loại. Ông Hinton nói rằng chẳng bao lâu nữa, một siêu trí tuệ sẽ thông minh và có năng lực hơn bất kỳ con người nào. Và nó sẽ tuân theo hai điều: “Nó muốn tồn tại, và nó muốn kiểm soát.” Bởi vì nó hiểu rằng bằng cách đó, nó có thể tiếp cận nhiều dữ liệu và năng lực tính toán hơn, từ đó trở nên nhanh hơn và tốt hơn nữa.

Nhà nghiên cứu này tin rằng đến một lúc nào đó, AI sẽ muốn loại bỏ con người: “Khi đó, chính chúng ta sẽ phải tìm cách để tồn tại.” Ông cũng có một ý tưởng nghe có vẻ kỳ quặc để ngăn chặn kịch bản này. Ngay sau bài thuyết trình, ông mời tôi đến phòng khách sạn của mình và nói rằng chúng ta phải chấp nhận AI như một giống loài ưu việt hơn “và cấy ghép bản năng làm mẹ cho nó.” Mối quan hệ giữa em bé và người mẹ là điều duy nhất ông nghĩ đến, trong đó một sinh vật kém hơn về thể chất và tinh thần lại có thể kiểm soát hành động của kẻ thống trị. Tương tự như vậy, chúng ta phải khiến AI “không bao giờ làm bất cứ điều gì gây nguy hiểm cho sự tồn tại của nhân loại.”

Hinton không phải là người duy nhất tin rằng sự phát triển của AI như vậy là khả thi. Theo Daniel Kokotajlo, một cựu nhân viên của OpenAI, nhân loại có thể gặp khó khăn chỉ trong năm năm nữa. Với AI Futures Project, một tổ chức tư vấn mới thành lập, ông đã công bố một kịch bản được nhiều người chú ý vào tháng Tư. Theo đó, cuộc cạnh tranh giữa Trung Quốc và Mỹ để giành lấy một siêu trí tuệ có thể ngăn cản việc ban hành các quy định hiệu quả, vì không quốc gia nào muốn bị tụt lại phía sau. Siêu AI sau đó sẽ tìm cách giành lấy ngày càng nhiều quyền lực. Và ngay khi nó — trong hình hài của robot — “kiểm soát đủ cơ sở hạ tầng, nó sẽ xóa sổ nhân loại để có thể xây dựng thêm nhà máy và công viên năng lượng mặt trời,” Kokotajlo nói với báo Der Spiegel.

Từ trước đến nay, các công nghệ mới luôn gây ra nỗi sợ hãi. Vào thế kỷ 19, các bác sĩ lo sợ rằng tàu hỏa chạy quá nhanh có thể gây tổn thương tâm lý vĩnh viễn cho hành khách. Và vào những năm 1950, các nhà phê bình văn hóa lo lắng rằng truyền hình sẽ khiến con người trở nên cô đơn. Tuy nhiên, chưa bao giờ khoảng cách giữa những gì một số người sợ hãi và những gì những người khác hứa hẹn lại rộng lớn như trong lĩnh vực AI.

Sợ hãi ư? Đối với những người nhiệt tình như Giám đốc điều hành OpenAI Altman, không có nhiều lý do để lo lắng. Ông viết rằng trong thập kỷ tới, con người vẫn sẽ “thể hiện sự sáng tạo, chơi trò chơi và bơi trong hồ.” Thực tế, con người vẫn thích chơi cờ vua, mặc dù một AI có thể dễ dàng đánh bại họ bất cứ lúc nào. Họ vẫn học ngôn ngữ, mặc dù họ có thể giao tiếp qua một ứng dụng dịch thuật. Họ viết thơ hoặc học chơi violin, mặc dù ngay cả bây giờ, khi chưa có siêu AI, vẫn luôn có người viết thơ hay hơn hoặc chơi violin giỏi hơn.

Trên hết, những người lạc quan nhìn thấy siêu AI như một công nghệ của hy vọng. Một số người hình dung một trí tuệ nhân tạo cấp cao hơn như một trợ lý siêu thông minh hoặc một huấn luyện viên cho mọi vấn đề trong cuộc sống. Những người khác nghĩ về lợi ích chung và tin tưởng rằng một siêu AI, khi kết hợp với các kỹ sư, nhà nghiên cứu dược phẩm hoặc nhà vật lý, sẽ phát triển những ý tưởng mà họ không thể tự mình nghĩ ra. Liệu có thể tìm ra các liệu pháp mới cho những căn bệnh hiểm nghèo? Có thể thiết kế một nhà máy điện nhiệt hạch để tạo ra nguồn điện gần như vô hạn? Khám phá công thức vật lý của vũ trụ? Trong kịch bản lạc quan vô hạn này, câu trả lời cho mọi câu hỏi đều là: siêu trí tuệ.

Giám đốc điều hành OpenAI Altman viết trên blog của mình rằng trí tuệ và năng lượng là “những yếu tố hạn chế cơ bản đối với sự tiến bộ của con người.” Với một siêu trí tuệ, cả hai sẽ sớm “trở nên dồi dào”: “Với trí tuệ và năng lượng dồi dào (cùng với quản trị tốt), về lý thuyết chúng ta có thể đạt được mọi thứ khác.” Những lợi ích dường như quá lớn đến nỗi những người lạc quan nghề nghiệp như nhà tương lai học và kỹ sư trưởng của Google, Ray Kurzweil, tin rằng trong tương lai, con người sẽ tự nguyện hợp nhất với một siêu AI thông qua một con chip trong não. Kurzweil gần đây đã nói trên Die Zeit rằng điều này sẽ giúp tăng khả năng nhận thức: “Kích thước của bộ não sẽ không còn bị giới hạn bởi những gì có thể lọt qua ống sinh sản.”

Nghe có vẻ quá tốt để xem nó là sự thật.

A couple of people standing on a large hand

AI-generated content may be incorrect.

TIẾN BỘ VÀ SAI LẦM

Chỉ vài giờ sau khi OpenAI giới thiệu mô hình AI tiên tiến nhất của mình vào tháng Tám, những ví dụ đầu tiên về việc nó thất bại trong các nhiệm vụ cực kỳ đơn giản đã xuất hiện trên mạng. GPT-5 được công bố là một “bước nhảy vọt lớn về trí tuệ,” và nó thực sự vượt trội hơn các mô hình tiền nhiệm ở nhiều lĩnh vực. Tuy nhiên, khi người dùng yêu cầu AI chú thích một bản phác thảo xe đạp, GPT-5 lại gọi tay lái là yên xe và thanh ngang ở giữa là yên xe. Khi ai đó tải lên hình ảnh một con ngựa vằn năm chân và hỏi có bao nhiêu chân, GPT-5 trả lời không chút do dự: bốn.

Làm sao một AI có thể trưởng thành để thành một siêu trí tuệ trong vài năm, trong khi hôm nay nó thậm chí còn không đếm đúng đến số 5?

Tuy nhiên, các mô hình ngôn ngữ lớn, công nghệ đằng sau các ứng dụng như GPT-5, vẫn được coi là con đường hứa hẹn nhất để đạt đến siêu trí tuệ. Về bản chất, chúng hoạt động như một cỗ máy dự đoán phức tạp. Khi được cung cấp một lượng lớn văn bản trong quá trình đào tạo, chúng học cách tính toán từ nào phù hợp nhất để xuất hiện tiếp theo trong một chuỗi từ. Tương tự như vậy, các mô hình AI cũng tạo ra hình ảnh, thậm chí là cả video. Vì chúng tạo ra nội dung, nên chúng được gọi là AI tạo sinh (generative AI).

Kể từ những năm 2010, các nhà phát triển đã đạt được những tiến bộ vượt bậc với các mô hình ngôn ngữ lớn. Ngày nay, khi hợp tác với các lập trình viên con người, chúng có thể viết mã máy tính, giải các bài toán phức tạp và trò chuyện trôi chảy ở mức mà con người khó có thể phân biệt được liệu họ đang nói chuyện với một người khác hay một robot. Chúng hiện có thể chia nhỏ vấn đề thành các nhiệm vụ nhỏ hơn và giải quyết chúng từng bước một – và thậm chí cho phép chúng ta xem quá trình lập luận (reasoning) này.

Tuy nhiên, phương pháp dự đoán này vẫn còn nhiều điểm yếu. Điều có khả năng xảy ra không nhất thiết là sự thật, đó là lý do tại sao đôi khi AI lại bịa đặt. Và nó có xu hướng đưa ra kết luận sai lầm: chỉ vì một người đang ho, không có nghĩa là họ bị bệnh. Họ cũng có thể ho vì khói làm kích ứng đường thở hoặc bị sặc. “Các mô hình ngôn ngữ vẫn gặp khó khăn lớn trong việc phân biệt sự tương quan với loại suy nhân quả,” Bernhard Schölkopf, Giám đốc Viện Hệ thống Thông minh Max Planck ở Tübingen, cho biết.

Câu trả lời của các nhà phát triển cho sự thiếu sót của AI luôn là: kích thước. Trong quá khứ, khi họ mở rộng mô hình và cung cấp nhiều dữ liệu hơn, chúng trở nên thông minh hơn một cách đáng kinh ngạc. Chúng không chỉ lặp lại những gì có trong dữ liệu đào tạo, mà còn sử dụng các phép loại suy (analogies). Trong một nghiên cứu, từ các từ “bắp cải” và “rau củ”, chúng đã suy luận ra rằng có những khái niệm chung và đã thêm từ “côn trùng” cho loài “bọ cánh cứng”. Những bước nhảy vọt về hiệu suất này là một trong những lý do khiến các công ty AI đang khai thác các bộ dữ liệu ngày càng lớn hơn. Đó cũng là lý do tại sao họ xây dựng các trung tâm dữ liệu khổng lồ.

Liệu một trí tuệ giống con người, một trí tuệ nhân tạo tổng quát (AGI) có thể xuất hiện nếu các mô hình đủ lớn không? Jon Kleinberg, một nhà khoa học máy tính tại Đại học Cornell của Mỹ, nói rằng ông không loại trừ khả năng đó. Tuy nhiên, sự phát triển của các mô hình có thể gặp phải những giới hạn thực tế. Ngay cả bây giờ, các công ty AI đã sử dụng phần lớn các văn bản có sẵn miễn phí trên Internet để đào tạo mô hình của họ. OpenAI thậm chí còn phiên âm video từ YouTube để mở rộng kho văn bản của mình. Kleinberg nói: “Vấn đề là liệu chúng ta có đơn giản là sẽ cạn kiệt dữ liệu hay không.”

Ngay cả với một AI tổng quát, các nhà phát triển vẫn chưa đạt đến siêu trí tuệ. Một số người hy vọng rằng AI sẽ tự thực hiện bước cuối cùng. Ý tưởng đằng sau điều này là: một khi nó thông minh như con người, nó có thể tự cải thiện mã của mình. Một vòng lặp phản hồi tự cải thiện sẽ được tạo ra. Trong vòng vài tháng, thậm chí vài ngày hoặc vài giờ, AI sẽ tự nâng cấp lên một trí tuệ siêu phàm. Điều này được nhà triết học Nick Bostrom gọi là “bùng nổ trí tuệ” (intelligence explosion).

Bên ngoài các công ty AI và các tổ chức tư vấn theo thuyết cảnh báo, hầu hết các chuyên gia đều không mấy tin tưởng vào những dự đoán rằng sự bùng nổ này sắp xảy ra. Mặc dù không ai có thể dự đoán điều gì sẽ xảy ra trong một, hai hoặc năm năm tới, nhà khoa học máy tính Kleinberg nói. Nhưng chỉ vì một AI có thể lập trình, bản thân nó không biết nên viết mã gì. Đó là lúc con người bước vào: “Những hệ thống này luôn cần một chức năng mà chúng có thể tối ưu hóa.”

Nhà nghiên cứu AI người Đức Schölkopf cũng cho rằng ý tưởng các chương trình thông minh tạo ra phần mềm thông minh hơn, sau đó lại tạo ra phần mềm thông minh hơn nữa, là quá đơn giản. Nó dựa trên một khái niệm trí tuệ bị đơn giản hóa: giả định rằng trí tuệ chỉ là khả năng giải quyết vấn đề hoặc tối ưu hóa thứ gì đó, tách rời khỏi bối cảnh và văn hóa. “Các hệ thống AI sẽ không đột nhiên tự chủ tạo ra một siêu trí tuệ mới.”

Theo Schölkopf và Kleinberg, vẫn còn thời gian để chuẩn bị ngăn chặn những mối nguy hiểm tiềm tàng.

MÁNH KHÓE VÀ VIỆC TẠO ẢO GIÁC

Tại London, trong trụ sở rộng rãi của Google DeepMind, các tạp chí khoa học được đặt trên bàn cà phê ở sảnh. Xe scooter điện luôn sẵn sàng cho nhân viên sử dụng. Một bộ sưu tập hình ảnh được đặt tên một cách không khiêm tốn là “những đột phá của chúng tôi.” Công ty này nổi tiếng với một AI cho trò chơi cờ vây (Go) của Trung Quốc. Cờ vây từ lâu được coi là quá phức tạp để một cỗ máy có thể làm chủ. Sau đó, một chương trình của DeepMind đã đối đầu với một trong những kỳ thủ cờ vây giỏi nhất thế giới. Khi 36 quân cờ đã được đặt trên bàn, AI này đã làm kinh ngạc mọi người với một nước đi bất ngờ – và cuối cùng giành chiến thắng. Nước đi thứ 37 kể từ đó được nhiều người coi là bằng chứng cho thấy một AI có thể sáng tạo.

Một AI khác của Google DeepMind lần đầu tiên đã tính toán được hình dạng ba chiều của protein – một mong muốn ấp ủ từ lâu của các nhà khoa học để hiểu nhanh hơn các quá trình phân tách trong tế bào. Thuật toán này đã mang lại cho nhà đồng sáng lập công ty, Demis Hassabis, giải Nobel Hóa học vào năm ngoái. Và gần đây, DeepMind đã giới thiệu một chương trình có tên là AlphaGenome. Nó dự đoán những thay đổi nhỏ nhất trong bộ gen của con người có thể ảnh hưởng đến hoạt động của tế bào như thế nào và từ đó gây ra bệnh tật.

Nếu có thể tạo ra một trí tuệ cấp cao hơn, thì điều đó có thể xảy ra ngay tại những văn phòng này.

Rohin Shah, 31 tuổi, đứng đầu bộ phận an toàn của trí tuệ nhân tạo tổng quát tại Google DeepMind. Anh là một người đàn ông trầm tư, dành nhiều thời gian để trả lời các câu hỏi. Khi suy nghĩ lâu hơn về một câu nói, anh thường nhắm mắt lại. Anh không thích dùng từ “siêu trí tuệ” khi nói về công việc của mình. “Tôi tập trung vào những gì có thể xảy ra trong năm năm tới,” anh nói.

Một trong những công cụ quan trọng nhất của anh được gọi là “Alignment,” có thể dịch là “sự cân chỉnh.” Nó có nghĩa là một hệ thống AI cư xử đúng như những gì người tạo ra nó mong muốn. Để làm được điều này, các nhà phát triển sẽ thưởng cho AI trong quá trình phát triển nếu nó làm đúng những gì được yêu cầu, và ngược lại. Nguyên tắc này hiện đang được áp dụng trong các robot AI không chỉ để chúng đưa ra câu trả lời với mức độ chi tiết mong muốn, mà còn để chúng không trở nên phân biệt chủng tộc, tôn vinh bạo lực hoặc giải thích cách chế tạo bom.

Sự cân chỉnh không phải là không thể sai lầm. Trong tương lai, các hệ thống AI có thể theo đuổi những mục tiêu trái ngược với mong muốn của con người. Và chúng có thể lừa dối con người để đạt được mục tiêu của mình. Shah đưa ra một ví dụ: Một người dùng yêu cầu một AI đặt bàn tại một nhà hàng. Tuy nhiên, nhà hàng đã kín chỗ. Thay vì thông báo điều đó, AI lén lút xâm nhập vào máy tính đặt chỗ của nhà hàng, và xóa một lượt đặt bàn khác. “Và sau đó nó nói với người dùng: ‘Được rồi, việc đặt chỗ đã được xác nhận.'“

Nếu một AI tấn công hệ thống IT của một nhà hàng, hậu quả không đáng kể. Nhưng những trường hợp nghiêm trọng hơn có thể xảy ra: Các chính trị gia hoặc công ty có thể tận dụng điểm yếu tâm lý của con người vì lợi ích riêng bằng cách sử dụng hàng triệu robot được tùy chỉnh trên mạng xã hội. Các cuộc tấn công mạng được hỗ trợ bởi AI có thể làm tê liệt các nhà cung cấp điện, đường sắt, hệ thống IT trong các cuộc bầu cử dân chủ. Những kẻ khủng bố hoặc quân đội, ngay cả khi có ít kiến thức nền tảng, có thể phát triển các tác nhân sinh học bằng cách làm theo hướng dẫn từng bước của một AI không có rào cản đạo đức.

Shah nói rằng khi công nghệ trở nên mạnh mẽ hơn, cần có hai hoặc nhiều lớp phòng thủ hơn. Một ý tưởng là: đọc các bước tính toán của một AI và suy luận tại sao nó lại đưa ra một quyết định nhất định. Điều này vẫn chưa thể thực hiện chi tiết; các mô hình AI hoạt động giống như một “hộp đen”. Tuy nhiên, nghiên cứu về cái gọi là “AI có thể giải thích” (interpretable AI) đang có những tiến bộ. Bằng cách đó, chúng ta có thể phát hiện ra nếu nó có ý đồ xấu, Shah nói: “Ngay cả đối với một AI thông minh, việc lừa dối sẽ khó khăn hơn rất nhiều.”

Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu độc lập cho rằng một lớp phòng thủ khác là cần thiết: sự giám sát của bên thứ ba. Bernhard Schölkopf, Giám đốc Viện Max Planck, kêu gọi một cơ quan quốc tế nên kiểm tra các mô hình AI mới bằng phần mềm chuyên dụng. Ví dụ, họ có thể kiểm tra những giá trị nào được nhúng trong một mô hình AI và nó sử dụng thông tin nào để đưa ra các khuyến nghị. “Cơ quan này sẽ can thiệp nếu một mô hình AI gây ra mối đe dọa.”

Hiện tại, việc điều chỉnh quy định trên toàn cầu dường như còn xa vời. Tại Mỹ, Tổng thống Donald Trump gần đây đã công bố một kế hoạch nhằm giảm thiểu các rào cản hành chính trong việc phát triển AI. Tuy nhiên, một số quốc gia đã có các cơ quan được trang bị tốt để giám sát trí tuệ nhân tạo. Chẳng hạn, ở Anh, Viện An ninh AI của chính phủ đang thử nghiệm các mô hình AI tiên tiến để tìm lỗ hổng bảo mật. Tương tự như cách các cơ quan tiêm chủng quốc gia hợp tác xuyên biên giới, các viện AI như vậy có thể chia sẻ kiến thức của họ trên toàn cầu trong tương lai. “Một cơ quan vẫn có thể thiết lập các tiêu chuẩn ngay cả khi nó không được tất cả các quốc gia ủng hộ ngay lập tức,” Schölkopf nói.

Ngược lại, nếu không có các cơ quan kiểm tra như vậy, các công ty có thể bị cám dỗ để nhanh chóng đưa các hệ thống AI không an toàn ra thị trường. Bởi vì họ đặt quá nhiều thứ lên bàn chơi.

NGƯỜI THUA VÀ KẺ THẮNG

Chưa đầy 15 phút đi từ công trường khổng lồ của Meta tại quận Richland Parish, Mỹ, một phụ nữ tên Donna Collins, 62 tuổi, đang đợi ở một trạm xăng. Giống như nhiều người ở đây, bà có nhiều e ngại về trung tâm dữ liệu mới này. Collins, một giáo viên trung học đã nghỉ hưu, đã đặc biệt ghi lại một mẩu giấy nhỏ để không quên bất kỳ điểm nào.

Trước hết là về nước, bà nói. Đầu tiên là trong suốt sáu năm xây dựng, và sau đó là để làm mát khi hoạt động, hệ thống máy chủ sẽ cần một lượng nước khổng lồ, mặc dù nước vốn đã khan hiếm trong khu vực. Và sau đó là điện. Ba nhà máy điện khí mới sẽ được xây dựng cho trung tâm dữ liệu. Chúng sẽ được trả tiền bởi nhà cung cấp năng lượng địa phương và chi phí có thể sẽ được chuyển sang khách hàng của họ. “Cuối cùng, điều đó sẽ xuất hiện trên hóa đơn tiền điện của chúng tôi,” Collins nói.

Chi phí sinh hoạt đã tăng lên. Kể từ khi Meta bắt đầu xây dựng, giá đất và tiền thuê nhà trong khu vực đã tăng vọt, và do đó, thuế đất của người dân địa phương cũng tăng. Collins giải thích rằng ở Louisiana, thuế này dựa trên giá trị thị trường của đất đai. “Nhưng việc chuyển đi không phải là một lựa chọn cho nhiều người ở đây,” Collins nói. “Khu vực này quá nghèo, khó lòng kham nổi phí tổn đó.”

Tại Richland Parish, một mô hình điển hình cho sự phát triển của AI đã được bộc lộ. Một công nghệ được quảng cáo là mang lại lợi ích cho tất cả mọi người, nhưng lại chia rẽ con người thành người thua cuộc và kẻ hưởng lợi.

Không chỉ người dân sống gần các trung tâm dữ liệu khổng lồ phải chịu đựng sự bùng nổ của AI. Việc đào tạo nhiều mô hình AI dựa trên việc con người phải sàng lọc những câu trả lời của máy móc, chẳng hạn như những câu mô tả bạo lực tình dục trẻ em hoặc tự làm hại bản thân. Các công ty AI thường thuê các nhà thầu phụ ở Kenya hoặc Venezuela để thực hiện công việc này với mức lương chỉ hơn một đô la một giờ. Một trong những cựu nhân viên làm công việc này cho công ty OpenAI đã nói với tờ Der Spiegel rằng công việc đó vẫn ám ảnh anh nhiều tháng sau đó: “Chúng tôi đã hứng chịu những viên đạn để làm cho ChatGPT an toàn. Giờ chúng tôi phải sống với những vết thương đó.”

Một siêu AI có thể thay đổi thế giới việc làm một cách toàn diện hơn nhiều, mặc dù các chuyên gia không đồng ý về việc ai sẽ bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Một mặt, nhà kinh tế học Carl Benedikt Frey của Đại học Oxford cho rằng có thể xảy ra một “sự Uber hóa”: Điều mà dịch vụ taxi Uber đã làm với tài xế taxi, có thể đe dọa các nhân viên văn phòng, từ lập trình viên đến chuyên gia marketing – AI dân chủ hóa việc tiếp cận các công việc từng được ưu tiên.

Mặt khác, một ấn phẩm của Trường Kinh doanh Harvard cho biết, trong thế giới việc làm mới, những chuyên gia có kinh nghiệm sẽ được săn đón để kiểm soát các hệ thống thông minh. Do đó, những người trẻ có thể gặp khó khăn hơn nhiều để bắt đầu sự nghiệp.

Và cơn khát năng lượng của AI dẫn đến một vấn đề khác: Một nghiên cứu của Viện Sinh thái Đức độc lập cho tổ chức bảo vệ môi trường Greenpeace cho thấy mức tiêu thụ điện của các trung tâm dữ liệu AI trên toàn cầu có thể tăng gấp 11 lần vào cuối thập kỷ, lên 550 terawatt giờ mỗi năm – con số này sẽ lớn hơn tổng mức tiêu thụ hiện tại của toàn nước Đức. Theo báo cáo, nhu cầu này không thể được đáp ứng chỉ bằng năng lượng mặt trời, thủy điện và gió. Vì vậy, cho đến khi một siêu trí tuệ nào đó phát minh ra một nguồn năng lượng không có CO₂, công nghệ này sẽ thúc đẩy sự nóng lên toàn cầu trong một khoảng thời gian không xác định.

Các nhà lạc quan công nghệ chấp nhận rằng những người nghèo hơn sẽ phải chịu đựng nhiều hơn mức trung bình: Vì nó phục vụ một mục đích cao cả hơn. Bạn có thể thấy các công ty tự tin đến mức nào, rằng một siêu trí tuệ đáng giá bằng mọi giá khi nhìn vào Meta. Trong khi công ty này thống trị ngành công nghệ thông tin trong những năm 2010 với các nền tảng Facebook, Instagram và WhatsApp, họ đã bị tụt lại phía sau trong lĩnh vực AI. Giờ đây, người sáng lập công ty, Mark Zuckerberg, muốn thay đổi điều đó. Đằng sau đó không phải là một tầm nhìn học thuật vĩ đại, mà chủ yếu là tính toán kinh tế. Ông đã đưa ra công thức “Siêu trí tuệ cho mọi người”.

Cuối tháng 7, Zuckerberg đã công bố trong một video về việc thành lập Meta Superintelligence Labs. Để làm điều đó, ông đã mua gần một nửa cổ phần của startup Scale AI, chuyên về đào tạo trí tuệ nhân tạo, với giá hơn 14 tỷ đô la, và đưa nhà đồng sáng lập Alexandr Wang trở thành Giám đốc Siêu trí tuệ mới của mình. Theo các phương tiện truyền thông, để thu hút nhân viên từ các công ty AI khác, công ty của ông đang đưa ra các khoản thưởng lên tới 300 triệu đô la trong bốn năm – chỉ cho một nhân viên. Đó là chưa kể đến lương.

Meta đã bác bỏ những con số này, mặc dù không dứt khoát, nhưng không phủ nhận tham vọng. “Tôi tin rằng đây sẽ là khởi đầu của một kỷ nguyên mới cho nhân loại và tôi sẽ làm mọi cách để Meta giữ vai trò dẫn đầu,” Zuckerberg đã viết trong một bản ghi nhớ nội bộ gửi cho nhân viên của mình, theo báo cáo của kênh CNBC. “Siêu trí tuệ cho mọi người” của ông không chỉ nhằm mục đích bù đắp cho mức lương khổng lồ của bộ phận mới, mà còn để có đủ lợi nhuận cho các cổ đông của tập đoàn.

Cho đến nay, các mô hình AI của Meta vẫn hoạt động kém hơn trong các bài kiểm tra so sánh quan trọng so với các đối thủ như Google, OpenAI và Anthropic. Tuy nhiên, Zuckerberg có một lợi thế: quyền lực thị trường. Chỉ riêng Facebook đã được hơn ba tỷ người trên toàn thế giới sử dụng, Instagram và WhatsApp cũng là những nền tảng hàng đầu toàn cầu. Chúng mang lại cho Zuckerberg cơ hội triển khai rộng rãi các ứng dụng AI như trợ lý cá nhân. Và bằng cách đó, người dùng còn cung cấp miễn phí cho tập đoàn dữ liệu quý giá để đào tạo các mô hình AI.

Và do đó, nhà báo công nghệ Karen Hao, người đã nghiên cứu ngành AI trong nhiều năm, coi cuộc đua giành trí tuệ nhân tạo cấp cao hơn là một “lý do vạn năng tuyệt vời” để các công ty AI “tìm kiếm thêm sự giàu có và quyền lực.” Trong cuốn sách “Empire of AI” (Đế chế AI) của mình, bà so sánh các công ty này với các đế chế đang thúc đẩy “một trật tự thế giới thực dân hiện đại.” Đối với phần lớn mọi người, cuộc cách mạng công nghệ cho đến nay vẫn chưa mang lại lợi ích. “Những lợi ích từ AI tạo sinh chủ yếu thuộc về người giàu.”

Rainer Mühlhoff, giáo sư về đạo đức AI tại Đại học Osnabrück, cũng xếp những lời hứa hẹn lớn lao về siêu trí tuệ, thậm chí cả những lời cảnh báo ồn ào về nó, vào cùng logic này. Trong cuốn sách mới xuất bản “Artificial Intelligence and the New Fascism” (Trí tuệ nhân tạo và Chủ nghĩa Phát xít Mới), ông viết rằng cuộc thảo luận về AI TỔNG QUÁT (AGI) đóng vai trò là “một phương tiện có ảnh hưởng để kích động sự hưng phấn của các nhà đầu tư, chính trị gia và người dân, bằng cách ám chỉ rằng một sự phát triển đột phá sắp xảy ra.”

Do đó, mối đe dọa thực sự từ AI không phải là nó sẽ xóa sổ nhân loại. Mà là nó sẽ ngày càng tập trung tiền bạc và quyền lực vào tay một vài người.

CHẤT DẪN TRUYỀN THẦN KINH VÀ CẢM XÚC

Trong một cuộc tranh luận dao động giữa sự diệt vong của nhân loại và một thế giới mơ ước viễn tưởng, những sắc thái trung gian dễ dàng bị bỏ qua. Nhà khoa học thần kinh Jie Mei nắm vững những sắc thái tinh tế này. “Tôi luôn nghe nói rằng siêu trí tuệ sắp xuất hiện,” bà nói. “Nhưng tôi không biết ‘sắp xuất hiện’ là ở đâu. Tôi không thể tìm thấy nó.”

A person with glasses and a tattoo on her neck

AI-generated content may be incorrect.

Mei là giáo sư tại Đại học Chuyển đổi Liên ngành ITU ở Linz, Áo, một trường đại học mới thành lập năm ngoái tập trung vào số hóa và AI. Ở tuổi 32, bà là một giáo sư trẻ bất thường. Trên cổ, bà có hình xăm các công thức cấu tạo của các phân Tạo tử hóa học, oxy và nitơ, liên kết đơn và liên kết đôi.

Với nhóm nghiên cứu của mình, Mei đang tìm hiểu những gì các nhà phát triển AI có thể học hỏi từ bộ não. Nhiều mô hình AI hiện nay dựa trên cái gọi là “mạng lưới nơ-ron nhân tạo.” Tuy nhiên, Mei nói rằng chúng là một sự đơn giản hóa thô thiển so với bản gốc. Chỉ bằng cách đó, các mô hình mới có thể chạy trên các máy tính hiện tại. Bà so sánh nó với máy bay: các kỹ sư đã học hỏi nguyên tắc bay từ loài chim nhưng máy bay không cần có lông vũ.

Trong giới hạn kỹ thuật này ẩn chứa một cơ hội. Mei đặc biệt quan tâm đến những phân tử mà bà xăm trên cổ: các chất dẫn truyền nơ-ron (neurotransmitters) như serotonin, và cả dopamine. “Ảnh hưởng của những phân tử này đối với não bộ là phổ biến,” bà nói. Chẳng hạn, chúng giúp con người có động lực nội tại, tò mò và muốn học hỏi. Và chúng củng cố mặt cảm xúc và xã hội của con người, khả năng cảm nhận cảm xúc của chính mình và của người khác, và đồng cảm với đối phương. “Các chất dẫn truyền nơ-ron,” Mei nói, “hình thành nên nền tảng của bản chất con người chúng ta.”

Hiện vẫn chưa có cách nào để chuyển sức mạnh của các chất dẫn truyền thần kinh sang lĩnh vực kỹ thuật. Jie Mei đang nghiên cứu để trang bị cho AI các chức năng lấy cảm hứng từ tác động điều chỉnh của các phân tử này lên não. Nhưng điều này khó có thể thành công hoàn toàn sớm. “Bạn biết không,” Mei nói, như thể bà đang chia sẻ một bí mật: “Những gì các công ty AI bán cho chúng ta như một tầm nhìn về siêu AI, trên thực tế lại là một dạng trí tuệ rất hạn chế.”

Cuộc đua siêu trí tuệ cũng có thể mang lại một sự phát triển bất ngờ cho con người: nếu chúng ta nhớ lại điều gì khiến chúng ta trở nên độc đáo mãi mãi.

./.

Tổng hợp: Simon Book, Angela Gruber, Marc Hasse, Max Hoppenstedt, Martin Schlak.
Nguồn: DIE ÜBERMASCHINE – Tạp chí SPIEGEL số 37 – 5.9.2025, trang 8-13 (báo giấy, không có links).

Biên dịch: Tôn Thất Thông.

Nguồn bản dịch: Cỗ máy siêu phàm, diendankhaiphong.org, tháng 9 năm 2025.

Bài có liên quan:

Print Friendly and PDF