GIỚI TRẺ CÓ CÒN
THEO ĐUỔI SỰ NGHIỆP TRONG LĨNH VỰC CÔNG NGHỆ KHÔNG?
AI
đang biến đổi các cơ hội nghề nghiệp khả dĩ cho những học sinh quan tâm đến các
môn học STEM. WIRED đã trò chuyện với năm nhà khoa học tương lai để tìm hiểu
cách họ chuẩn bị cho hành trình sắp tới.
Tác giả: Charley Locke
![]() |
| ẢNH MINH HỌA: NHÂN VIÊN WIRED; GETTY IMAGES |
Học sinh trung học ngày nay
đang phải đối mặt với hành trình đầy bất định phía trước. AI đang thay đổi những
kỹ năng từng được coi trọng trên thị trường lao động, và việc chính quyền Trump
cắt giảm ngân sách đã khiến nghiên cứu khoa học đình trệ trong
mọi lĩnh vực. Hầu hết các ngành nghề có vẻ sẽ chẳng giống gì với hiện tại sau
10 năm nữa, chứ đừng nói đến 50 năm. Ngay cả những học sinh quan tâm đến các
môn học STEM cũng
đang tự hỏi: Sự nghiệp của mình sẽ như thế nào, và làm sao để đạt được điều đó?
WIRED đã trò chuyện với năm học
sinh cuối cấp ba trên khắp cả nước về sở thích của họ đối với STEM – và cách họ
nhìn nhận về tương lai.
Những bình luận này đã được chỉnh sửa cho ngắn gọn và dễ hiểu.
Thế hệ này cần đi đầu trong
phát triển AI
Tôi luôn quan tâm đến khoa học
máy tính, nhưng niềm đam mê AI thì bắt đầu từ năm lớp 11. Điều thu hút tôi là
tính ứng dụng của nó trong cuộc sống hằng ngày. Tôi được dịp chứng kiến sự bùng
nổ của ChatGPT và các mô hình ngôn ngữ lớn (LLM) khác, cũng như cách mọi người
sử dụng chúng trong môi trường học thuật. Một số người dùng AI một cách thiếu đạo
đức trong bài kiểm tra hoặc bài tập, nhưng AI cũng có thể giúp tạo ra các bài tập
thực hành. Việc chứng kiến tốc độ phát triển nhanh chóng của AI ngay trước mắt
là lý do chính khiến tôi quan tâm. AI ảnh hưởng đến đời sống học tập nhiều đến
mức chúng ta buộc phải đi đầu trong việc định hình cách phát triển nó.
Nhờ học tại học viện toán và khoa
học nên tôi đã được khám phá nghiên cứu độc lập liên quan đến LLM. Một trong những
vấn đề chính mà tôi nghiên cứu là LLM đôi khi có thể gián tiếp tiết lộ dữ liệu
riêng tư. Giả sử bạn yêu cầu nó lập trình một thứ gì đó mà cần đến khóa API (mật
khẩu để phần mềm truy cập và sử dụng dịch vụ của nền tảng khác – ND), vốn là
thông tin nhạy cảm. Vì được huấn luyện trên một lượng dữ liệu khổng lồ, nó có
thể chứa một khóa API trong tập dữ liệu của mình, và AI sẽ cung cấp cho bạn đoạn
mã, có thể chứa khóa API này. Dự án nghiên cứu thành công nhất của tôi là phát
triển một thuật toán để loại bỏ những mẩu dữ liệu riêng tư đó trong quá trình huấn
luyện, giúp mô hình không làm lộ những dữ liệu riêng tư này trong quá trình sử
dụng.
AI là một lĩnh vực mới mẻ và đang
tiến hóa, nếu có thể bắt đầu ngay bây giờ, chúng ta sẽ có thể thấy được thành quả
khi trưởng thành. Hiểu rõ về tính bảo mật của AI rất quan trọng đối với tôi, đặc
biệt là khi mọi người đang dùng AI một cách gần như mù quáng. Điều tôi quan tâm
là dẫn đầu và đảm bảo rằng tôi có tiếng nói trong việc dữ liệu của mình được sử
dụng như thế nào.
Hiện tại, tôi đang nộp đơn vào
các chương trình đại học, đồng thời tôi cũng đang tìm kiếm một số con đường phi
truyền thống, nơi bạn có thể nhảy thẳng vào một lĩnh vực. Hiện tại, trong ngành
khoa học máy tính, đôi khi bằng cấp chỉ là bước đệm, và nếu bạn có kỹ năng, bằng
cấp thậm chí còn chẳng cần thiết. Vì vậy, tôi đang tìm hiểu những lựa chọn khác
(ngoài đại học). —Laksh Patel, 17 tuổi, Willowbrook, Illinois
Tiếp cận chăm sóc sức khỏe bắt
đầu từ các cộng đồng
Cả hai bên nội ngoại gia đình tôi
đều có tiền sử lâu đời về việc phụ nữ mắc các bệnh thoái hóa thần kinh, chủ yếu
là Alzheimer và Parkinson. Vì vậy, tôi đã dành cả tuổi thơ vào vai bác sĩ, chữa
trị cho các cụ bà trong gia đình, chăm nom và theo dõi diễn biến bệnh. Tôi bắt
đầu quan tâm đến cơ chế hoạt động của những căn bệnh này, và làm sao giúp đỡ những
bệnh nhân như người thân và cộng đồng của mình, những người không có điều kiện tiếp
cận các nguồn lực y tế vì thu nhập.
Tôi thực sự yêu thích chăm sóc bệnh
nhân, việc có thể giúp đỡ một người đang ở giai đoạn suy yếu như thế trong đời
họ. Khi những người phụ nữ trong gia đình suy kiệt dần và qua đời, tôi nhận ra
những căn bệnh này lây lan nhanh chóng như thế nào và tại sao chúng lại tai hại
đến vậy, đặc biệt là khi không có thuốc men đầy đủ. Khi vào cấp ba, tôi bắt đầu
làm quen với nghiên cứu để có kiến thức nền tảng trước khi lên đại học, nhằm nỗ
lực bắt đầu sự nghiệp càng sớm càng tốt và giúp đỡ nhiều người hơn.
Hiện tại, tôi muốn trở thành bác
sĩ thần kinh nhi khoa. Tôi rất thích làm việc với trẻ em, và tôi thực sự quan
tâm đến cấu trúc cũng như cách vận hành của não bộ. Tôi yêu thích quá trình
khám phá và tìm tòi liên tục, và với não bộ, có rất nhiều điều để học hỏi. Khi
bạn hiểu hơn về não bộ, bản thân bạn cũng sẽ trưởng thành hơn, vì bạn bắt đầu
hiểu thêm rất nhiều điều về chính mình. Có rất nhiều kiến thức không chỉ để tự
mình hiểu lấy mà còn để chia sẻ lại. Nếu có thể, tôi muốn là người phiên dịch
giúp cộng đồng hiểu được những gì đang diễn ra trong não bộ của họ, những yếu tố
có thể khiến họ dễ mắc một số bệnh nhất định hơn, và chúng ta có thể kiểm soát
chúng – tôi thực sự mong mình trở thành ngọn hải đăng đó trong suốt quãng đời
còn lại.
Tôi nghe nói AI đang cách mạng
hóa y học, bởi vì chúng xử lý thông tin nhanh hơn nhiều. Nhưng thật đáng buồn
khi thấy AI len lỏi vào tâm trí của giới trẻ, làm họ trở nên phụ thuộc nặng đến
mức chuyện gì cũng dùng AI. Là một người nghiên cứu về tâm trí, tôi thấy chúng
ta đang làm suy yếu tâm trí mình khi quá dựa dẫm vào AI. Cách sử dụng AI hiện tại
khiến tôi chần chừ hẳn. —Amelia Andrea Ramirez, 16 tuổi, Thành phố New
York
'AI làm mất đi yếu tố tò mò'
Tôi luôn là đứa trẻ thích hỏi “tại
sao”. Khi bố mẹ bảo “Đừng làm cái đó”, tôi luôn nghĩ “Tại sao?”, và tôi cảm thấy
khoa học giải thích được rất nhiều câu hỏi kiểu đó. Thông thường, những người
hiểu biết về khoa học sẽ đưa ra quyết định đúng đắn, bởi vì họ hiểu rõ hơn về
cách thế giới vận hành. Khi bạn dành thời gian tìm hiểu lý do tại sao một số thứ
lại vận hành như nó vốn vậy, bạn sẽ có xu hướng suy nghĩ kỹ càng hơn về mọi thứ
trước khi đưa ra quyết định.
Từ khi còn nhỏ, tôi đã muốn làm
việc trong bệnh viện. Tôi chắc chắn muốn làm bác sĩ thuộc chuyên khoa nào đó.
Sinh học luôn là môn tôi yêu thích. Điều thú vị nhất về sinh học là nó phát triển
tự thân: Mọi người đang nỗ lực tìm hiểu mọi thứ, và bạn thậm chí còn không biết
về nó cho đến khi họ nói, “Chúng tôi đã cố gắng tìm hiểu chức năng của thứ này
và rằng tại sao nó quan trọng với sự sống trong hàng thập kỷ.” Với sinh học, bạn
sẽ không bao giờ hết thứ để học.
Nhưng tôi nghĩ AI có thể khiến mọi
người, kể cả tôi, kém phù hợp với công việc hơn, bởi nó cướp đi sự tò mò. Bạn
không còn đào sâu để tìm kiếm câu trả lời nữa mà chỉ còn tìm kiếm sự thỏa mãn tức
thời. Điều đó không công bằng với thế hệ chúng tôi và các thế hệ mai sau, những
lớp người không biết học mà không cần dùng tới internet là như thế nào. Ví dụ, bác
sĩ chủ yếu cần trò chuyện với bệnh nhân, nhưng với AI, bạn có thể chỉ cần dùng
máy tính để xem mình phải làm gì. Khi này, bạn không thực sự suy nghĩ nữa, bạn
chỉ đang truyền tin (từ AI sang bệnh nhân – ND). —Jiondae Dewald, 17 tuổi,
Lambertville, New Jersey
Nghĩ như một kỹ sư
Tôi thích kỹ thuật vì không cần
phải nhớ nhiều. Lĩnh vực này hoàn toàn dựa trên khái niệm. Với các biến X và Y,
bạn có thể tìm ra biến Z, thật thú vị. Ví dụ, nếu một cầu thủ sút một quả bóng
với lực mạnh cỡ này và quả bóng bay trong không trung trong năm giây, thì nó bay
được bao xa? Bạn có thể tính ra được. “Đỉnh” thật ấy! Luôn có một đáp án chính
xác. Trong môn tiếng Anh, không thực sự có đáp án đúng. Nhưng trong vật lý, và
với tư cách là một kỹ sư, thì luôn có một câu trả lời chính xác.
Hiện tại, tôi đang hướng đến
ngành kỹ thuật công nghiệp. Tôi cực kỳ quan tâm đến cách toàn bộ hệ thống tương
tác với nhau. Ví dụ, trong một nhà máy, thay vì chỉ nhìn vào chiếc máy sản xuất
viên nang vitamin, tôi muốn biết cách mọi người lập bảng tính và nhập khẩu
nguyên vật liệu ở nước ngoài. Cách toàn bộ hệ thống vận hành rất thú vị với tôi,
bởi vì đấy là một thứ gì đó lớn lao hơn chính bản thân bạn.
Kỹ thuật công nghiệp là tối ưu
hóa mọi thứ. Cả khi có AI thì vẫn cần tìm cách tăng hiệu quả. Tôi tự nhủ rằng,
một hệ thống vẫn cần một con người đứng sau nó, bạn biết đấy? Bạn sẽ luôn cần một
con người để xác minh mọi thứ và tạo ra mối liên kết giữa người với người. Điều
này giữ tôi bình tĩnh hơn một chút, và tôi đoán là giúp tôi trở nên “người”
hơn. Có lẽ kết nối với mọi người và ở bên bạn bè sẽ có ích hơn là học cho bài
kiểm tra toán. —Simon Tchira, 17 tuổi, Miami, Florida
AI sẽ không thống trị
Hồi lớp năm, tôi có dự án hội chợ
khoa học đầu tiên. Tôi đã nhờ bố hỗ trợ. Ông là một nhà nghiên cứu tin sinh học.
Thay vì đếm thủ công tất cả các khuẩn lạc trong đĩa petri, bố đã dạy tôi cách sử
dụng các công cụ thị giác khoa học máy tính và áp dụng ngưỡng màu để máy giúp đếm
số khuẩn lạc đó. Rất thú vị. Làm dự án khoa học là một trong những trải nghiệm
đầu tiên khiến tôi cảm thấy mình không chỉ là một học sinh tiểu học, mà thực sự
đang làm gì đó có ý nghĩa.
Năm thứ hai trung học, tôi quay lại
hội chợ khoa học, cụ thể là thông qua học máy, vì đó là những gì bố tôi đang
làm lúc đó. Thú vị ở chỗ: ý tưởng là chỉ với một loạt các phép toán đơn giản,
ta có thể ghép nối chúng lại để tạo ra các mô hình có thể dự đoán hầu hết mọi
thứ có thể định lượng trong thế giới này. Tôi chắc chắn muốn theo đuổi lĩnh vực
đó khi lớn lên, và cụ thể hơn, tôi muốn làm những việc liên quan đến y học và
hình ảnh y khoa.
Hôm nọ, tôi nói với một người bạn
của mình rằng, “Tôi muốn trở thành một kỹ sư học máy”. Và anh ấy thẳng thừng
nói với tôi rằng, “Này, 10 năm nữa thì nghề này chẳng còn đất sống đâu”. Anh ấy
rất lạc quan về AI và những năng lực nó sẽ có, nhưng tôi thì hoài nghi hơn. Từ
góc nhìn của tôi, sau nhiều năm tham gia vào lĩnh vực này, có vài rào cản nội tại
sẽ ngăn AI phát triển hơn nữa. Chúng hẳn đang bị thổi phồng quá mức, có thể là
do trước đây AI từng bị đánh giá thấp. Rất nhiều sự phóng đại mà chúng ta đang
thấy xung quanh AI liên quan đến các công ty khởi nghiệp ở Thung lũng Silicon, là
do Y Combinator hoặc a16z đỡ đầu, và theo tôi, 90 phần trăm trong số đó chỉ là lớp
áo mới cho mớ AI cũ.
Tôi đã xem rất nhiều video trực
tuyến của mấy người nói rằng, “AI sẽ thống trị vào năm 2027”, nhưng tôi không
chắc lắm về điều đó. Tôi chắc chắn sẽ nói rằng bước tiến của các mô hình ngôn
ngữ lớn đang chậm lại. Có lẽ trong 50 năm nữa, chúng ta sẽ thấy những mô hình
thực sự có thể giành việc từ tay con người. Chúng ta chẳng biết chắc được. —Jayden
Jeong, 17 tuổi, Lexington, Kentucky.
Huỳnh Thị Thanh Trúc
dịch
Nguồn: Are Kids Still Looking for Careers in Tech?, WIRED, Oct
27, 2025.
