PHÊ BÌNH LÝ LẼ CỦA CHỦ TRƯƠNG GIẢM TĂNG TRƯỞNG
Tác giả Eric Chaney | đăng ngày 14/01/2022 | Changement climatique, Macroéconomie | 3
Bài viết này là
một phiên bản đã được biên tập và cập nhật của bài báo đã được Telos đăng ngày 20 tháng 9 năm 2021.
Năm 1972, báo cáo Meadows ủng hộ mức tăng trưởng bằng 0 để ngăn chặn sự cạn kiệt tài nguyên thiên nhiên, dẫn đến một thảm họa cho nhân loại. Khi tích hợp tăng trưởng kinh tế và sử dụng nguyên liệu thô vào cùng một mô hình, nhóm nghiên cứu của Club de Rome [Câu lạc bộ Roma] đã đưa ra một phiên bản hiện đại về sự mâu thuẫn giữa tăng trưởng theo cấp số nhân và tính hữu hạn của tài nguyên, vốn đã được Thomas Malthus ghi nhận vào năm 1798. Mặc dù các kết luận thảm khốc của báo cáo Meadows không đạt được mục tiêu cảnh báo, nhưng trường phái tư tưởng theo Malthus vẫn tồn tại. Trường phái này được tìm thấy ở những người chủ trương “giảm tăng trưởng”, được coi là giải pháp thay thế đáng tin duy nhất cho một sự điều tiết kinh tế toàn cầu, vốn được coi là không có khả năng ngăn chặn những thảm họa sinh thái trong tương lai. Tuy được thừa hưởng những phân tích mang tính công nghệ, kinh tế và xã hội, trường phái giảm tăng trưởng vẫn có những khiếm khuyết tương tự như báo cáo Meadows: một sự đánh giá vô cùng thấp về động thái, độ nhạy cảm đối với những biến động của các giá tương đối và khả năng đổi mới của các nền kinh tế thị trường. Và, khi đối mặt với nhu cầu cấp thiết phải giảm mạnh lượng phát thải khí nhà kính (GHG) trên thế giới, và thậm chí đảo ngược lượng phát thải đó theo thời gian ở các nước công nghiệp phát triển, thì các đề xuất giảm tăng trưởng không đáng tin trong khuôn khổ các nền dân chủ tự do. Khi đánh giá thấp, thậm chí phủ nhận vai trò của đổi mới, bằng cách bỏ qua quá trình phi vật thể hóa các nền kinh tế hiện đại, đã được khởi xướng từ hai mươi năm qua, các đề xuất giảm tăng trưởng đó làm xói mòn cơ hội thành công trong việc làm giảm mức phát thải, mà không làm giảm mức sống.