KINH TẾ HỌC VI MÔ MỚI HAY LÀM THẾ NÀO ĐƯA THỊ TRƯỜNG VÀO MỘT THẾ GIỚI KHÔNG CÓ GIAO DỊCH
Mặc dù có cuộc khủng hoảng bắt đầu trong những năm 2007-2008, “kinh tế học vĩ mô mới” ra đời trong những năm 1980 loại trừ, do chính cách thức nó được xây dựng, trường hợp của loại biến cố này và tiếp tục được đặt ở chiếu trên – đặc biệt bởi giới hàn lâm và một số ngân hàng trung ương.
Tuy nhiên cuộc khủng hoảng đã có một tác động tức thì: mô hình cơ bản về chu kì kinh doanh – mô hình RBC (Real Business Cycle), nhờ đó Finn Kydland và Robert Prescott năm 2004 được giải “Nobel” kinh tế – của kinh tế học vĩ mô mới hầu như không còn được ai bảo vệ nữa do tính ảo tưởng của cách mà kinh tế học vĩ mô mới này nhìn các chu kì bị những sự kiện bác bỏ. Ngược lại biến thể keynesian mới của nó, tự cho là thực tế hơn, tiếp tục được đa số các nhà kinh tế – chí ít là trong các đại học – bảo vệ bất chấp mọi sự chống đối.
Những năm gần đây, đã có thói quen tập hợp các mô hình RBC và keynesian mới (NK) dưới nhãn hiệu duy nhất DSGE (Dynamic Stochastic General Equilibrium). Thuật ngữ General Equilibrium chỉ việc là các mô hình này được xây dựng xung quanh một tác nhân quyết định mọi chuyện (tiêu dùng, sản xuất, đầu tư, việc làm) cho hôm nay và ngày mai; lựa chọn này được gọi là “động” vì liên quan đến toàn bộ cuộc sống của tác nhân và “ngẫu nhiên” vì được tiến hành trong một môi trường chịu những cú “sốc” bất ngờ.
Ngày càng trở nên phức tạp, ít ra là dưới vẻ bề ngoài của chúng, điểm chung của các mô hình này là được suy ra từ mô hình tăng trưởng do Solow đề xuất trong những năm 1960.