Cân bằng
Equilibrium
® Giải Nobel: ALLAIS, 1988 – ARROW, 1972 – DEBREU, 1983 – HARSANYI, 1994 – NASH, 1994 – SAMUELSON, 1970 – SELTEN, 1994
Cân bằng là một khái niệm trung tâm
của phân tích kinh tế hiện đại. Khái niệm này mô tả những tình thế mà nhà kinh
tế không khẳng định là bao giờ cũng xảy ra, nhưng được nhà kinh tế sử dụng làm
điểm qui chiếu để đặt cơ sở cho những tình thế cụ thể. Như vậy khái niệm này là
một yếu tố quan trọng trong sự phát triển của những lí thuyết khác nhau; đặc
biệt là điểm phân biệt những lí thuyết này với nhau nằm ở khái niệm cân bằng
được chúng chọn lựa. Do đó có nhiều khái niệm cân bằng, nhưng ta có thể qui
chúng về hai khái niệm chính: cân bằng cạnh tranh và cân bằng không hợp tác.
Cân bằng cạnh tranh hay cân bằng walrasian
Cân bằng cạnh tranh mô tả những trao
đổi sản phẩm được tiến hành trong một nền kinh tế thị trường trong đó cạnh
tranh hoàn hảo ngự trị. Những cung và cầu do các tác nhân thể hiện phụ thuộc
vào các giá. Cân bằng đạt được khi các giá được ấn định ở những mức đảm bảo sự
bằng nhau của cung và cầu.
Có thể triển khai định nghĩa này trong
một khuôn khổ cân bằng bộ phận, nghĩa là chỉ xem xét một thị trường duy nhất
trong đó một sản phẩm được đổi lấy tiền bạc. Nhưng khái niệm này chỉ lộ hết ý
nghĩa của nó khi ta xét một cân bằng chung của tất cả các thị trường. Như vậy
các thị trường là những thị trường của những sản phẩm được sản xuất và tiêu
dùng cũng như những thị trường của các nhân tố sản xuất. Các tác nhân là những
nhà sản xuất – nghĩa là những
doanh nghiệp – và những nhà
tiêu dùng. Cân bằng được định nghĩa như một tập những giá và số lượng được trao
đổi sao cho, với những giá được xem xét: 1) các nhà sản xuất tối đa hoá lợi
nhuận của họ, dưới ràng buộc công nghệ là hàm sản xuất; 2) những người tiêu
dùng tối đa hoá lợi ích của họ, dưới ràng buộc ngân sách; 3) cung bằng cầu trên
tất cả các thị trường.