|
Tania Murray Li (1959-) |
HÌNH THÀNH GIAI
CẤP VÀ CHỦ NGHĨA TƯ BẢN NÔNG NGHIỆP
Chuyển ngữ: Bùi Thế Cường
(Viện Khoa học xã hội vùng Nam Bộ)
Ai sở hữu cái gì? Ai làm gì? Ai kiếm được gì? Họ làm gì với
thặng dư? Bốn câu hỏi đó, nhà nông học Henry Bernstein đặt ra, là một xuất phát
điểm tốt cho phân tích hình thành giai cấp nông thôn. Những câu hỏi ấy đặc biệt
phù hợp cho những nơi chế độ sở hữu ruộng đất và năng lực đầu tư thặng dư để làm
tăng quy mô và hiệu quả canh tác, chúng quyết định nông hộ nào thì có thể duy
trì sản nghiệp và tích lũy, nông hộ nào thì bị vặt trụi ruộng đất. Tôi đã
nghiên cứu một nơi như vậy ở vùng sâu vùng xa nông thôn Indonesia, ở đó tôi dõi
theo sự hình thành nhanh chóng những giai cấp nông thôn sau khi các hộ nông dân
cao nguyên bản địa nhận phần từ đất công hữu trước kia và bắt đầu trồng cacao.
Kể từ đó, họ không còn khả năng quay trở lại nền sản xuất tự cung tự cấp nữa, vì
mảnh đất nhỏ của họ không thể cung đủ lương thực cho gia đình và đủ tiền mặt
cho nhu cầu quần áo, học phí, v.v.. Do vậy, họ phải tăng cường sản xuất cho thị
trường, hy vọng kiếm đủ tiền cho nhu cầu gia đình và duy trì sản xuất. Kẻ thất
bại thì mất đất. Đấy chính xác là trường hợp, mà sách giáo khoa đã dạy, sẽ xảy
ra khi nông hộ nhỏ trở nên giống hệt công ty nhỏ: bị thống trị bởi các quan hệ
tư bản chủ nghĩa, nông hộ nhỏ dễ mất đi tất cả khi không thể đầu tư để giữ
cho doanh nghiệp của mình đủ sức cạnh tranh; và họ lại không còn khả năng cứ mãi
đầu tư khi không thể kiếm đủ tiền trang trải cuộc sống.
Quá trình hình thành giai cấp mà tôi vừa mô tả ngày càng bị
biến dạng vì những yếu tố khác. Quan trọng nhất là những trợ cấp [transfers] của
Chính phủ và tiền di dân gửi về nhà. Một nông hộ nhận trợ cấp Chính phủ (chẳng
hạn chương trình Bolsa Família ở Brazil) hoặc người nhà ở nơi khác gửi tiền về
thì chống chọi được với nguy cơ mất sản nghiệp trong thời gian khó khăn (sản phẩm
mất giá, nợ không thể trả, mùa màng thất bát, gia đình có người đau ốm hoặc gặp
sự cố). Có thể dùng tiền gửi để mua đất, cho vay lãi, hoặc đầu tư vào giáo dục.
Cũng có thể dùng để xây nhà lớn hay làm đám cưới hoành tráng, trông bề ngoài tưởng
là chi phí vô bổ, song thực ra để tạo dựng mạng lưới xã hội cho gia đình và
tăng khả năng tiếp cận các nguồn lực sản xuất (kiếm được hợp đồng, tín dụng,
thông tin, nâng đỡ). Ngày nay, ta có thể nhìn thấy “những ngôi nhà nhờ tiền gửi
về” và vô vàn dấu hiệu khác thể hiện sự chuyển đổi của đất, lao động, và tư bản
trên mọi vùng nông thôn châu Á, châu Phi và Mỹ Latin. Ở đây, bốn câu hỏi nêu
trên (ai sở hữu cái gì, ai làm cái gì, ai kiếm được cái gì, và họ làm gì với thặng
dư) vẫn có thể dùng để phân tích sự hình thành giai cấp nông thôn, nhưng cần diễn
giải chúng rộng hơn kết hợp với một loạt các quan hệ phi nông.