“Chủ nghĩa phân biệt chủng tộc Nhà nước là không có”
NGÀY XƯA ĐÃ CÓ NẠN KHỦNG BỐ CHỦNG TỘC Ở MỸ
Năm 1865 tại Hoa Kỳ, việc bãi bỏ chế độ nô lệ đã chính thức thiết lập sự bình đẳng giữa người da trắng và người da đen. Tuy nhiên, trong gần cả một thế kỷ nữa, luật pháp và chính trị vẫn ủng hộ sự thống trị tàn ác của người da trắng đối với người da đen tại đất nước này vốn tự coi mình là thiên đường dân chủ.
Tác giả: Loïc Wacquant
Khái niệm đẳng cấp gắn liền với Ấn Độ thời đạo Bà La Môn, nhưng ở miền Nam nước Mỹ trong khoảng thời gian từ những năm 1890 đến những năm 1960, người da đen, con cháu của nô lệ, bị đối xử như một cấp hạ đẳng, những “tiện dân /Dalit/Thực sự không được chạm vào (Intouchable)” ở đất nước được coi là cái nôi của nền dân chủ và là thành trì của “thế giới tự do”. “Jim Crow” là cái tên thường được dùng để chỉ hệ thống thống trị chủng tộc đã đặt người dân da đen dưới ách thống trị mà phong trào đòi quyền công dân của Martin Luther King đã nổi dậy chống lại. Chế độ này thực chất là gì và đã hoạt động như thế nào?
Dựa vào huyền thoại về “giọt máu đen” theo đó bất kỳ ai có tổ tiên là nô lệ đều là người da đen và do đó bẩm sinh đã thua kém, chế độ này bao gồm bốn yếu tố đan xen: cơ sở hạ tầng kinh tế dựa trên chế độ phát canh thu tô chuyển sang chế độ nô lệ vì nợ; một cốt lõi xã hội áp đặt sự tôn kính thường xuyên của người da đen đối với người da trắng; một cấu trúc thượng tầng tước đoạt các quyền chính trị và tư pháp. Nhưng vì người Mỹ gốc Phi không bao giờ chấp nhận ba cơ chế đầu tiên của sự bóc lột, sự phục tùng và sự loại trừ này nên chúng phải được bảo vệ bằng một cơ chế thứ tư, đó là bạo lực khủng bố. Dưới hình thức đe dọa, tấn công, hãm hiếp, truy nã, tàn sát, đánh roi, hành hình bằng treo cổ, và còn cả những sự bắt giữ tùy tiện và những vụ hành quyết đơn sơ bao trùm lên mọi tương tác giữa người da trắng và người da đen và có thể xảy ra bất cứ lúc nào để truyền đạt thông điệp chính trị về quyền tối cao của người da trắng.
