PHÂN TÍCH GIẢI “NOBEL” KINH TẾ CỦA PHILIPPE AGHION HAY NHỮNG RỦI RO CỦA LÝ THUYẾT TĂNG TRƯỞNG
Những mối liên hệ thực sự giữa đổi mới sáng tạo và tăng trưởng là gì? Nhà kinh tế học Cédric Durand nhìn lại những ngõ cụt về trí tuệ của các công trình nghiên cứu chủ đề này của Philippe Aghion, người vừa mới được Ngân hàng Thuỵ Điển trao giải thưởng.”
Tác giả: Cédric Durand
Cách tiếp cận kinh tế học tân Schumpeter của của Philippe Aghion đã gây cảm hứng rộng rãi cho các chính sách kinh tế ở châu Âu từ đầu những năm 2000. Và đặc biệt là chính sách kinh tế của Emmanuel Macron mà Philippe Aghion là một cố vấn thân cận trong nhiệm kỳ đầu của tổng thống Macron. Việc trao giải kinh tế của Ngân hàng Thuỵ Điển để tưởng nhớ Alfred Nobel – cùng với đồng tác giả Peter Howitt, và nhà nghiên cứu lịch sử kinh tế học Joel Mokyr – đặc biệt gây tiếng vang tại Pháp.
Trong khi nước Pháp đang trải qua một cuộc khủng hoảng chính trị quan trọng mà những nguyên nhân bắt nguồn từ những chống đối sâu sắc gây nên bởi các chính sách được áp dụng trong những năm gần đây, giải thưởng do uỷ ban trao giải của Ngân hàng Thuỵ Điển tạo cơ hội để làm sáng tỏ một học thuyết kinh tế vốn đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến chính phủ từ đầu thế kỷ 21.
Một trong những ưu điểm lớn của Philippe Aghion là ông đã trình bày một cách rất rõ ràng những ý tưởng được nêu lên trong các mô hình của ông, tạo thuận lợi cho một cuộc thảo luận rộng rãi. Chủ đề trọng tâm của ông tìm thấy nguồn cảm hứng trong các công trình của Joseph Schumpeter, chính tác giả này lại lấy một chủ đề mà ta tìm thấy trong tác phẩm của Marx và của Rosa Luxemburg: đổi mới sáng tạo là động lực của chủ nghĩa tư bản; nguồn gốc của tăng trưởng, chính là sự huỷ diệt sáng tạo. “Cái mới thay thế cái cũ”, Philippe Aghion đã nói.








